Minh Anh Lê - Đừng chờ đến khi giỏi mới dám nhận job, phải mạnh dạn nhận job để dần trở nên giỏi hơn
Cơ duyên nào đưa bạn đến với Graphic Design?
Đó chắc không phải cơ duyên của mình, mà là cơ duyên đưa bố mẹ mình đến với nhau. Mẹ mình là giáo viên Mỹ thuật, bố mình là designer. Từ khi chưa được sinh ra, cuộc đời mình đã được sắp đặt để theo nghề này rồi.
Ban đầu mình thích vẽ nên thi Đại học Mỹ thuật Công nghiệp, đến năm nhất được sắm cho cái máy ảnh thì cũng tập tành học chụp. Con đường đưa mình đến với colorME dạy Premiere và Photography bắt đầu như thế đó.
Trong quá trình học thiết kế đồ hoạ, bạn cảm thấy khó khăn lớn nhất với mình là gì?
Về cơ bản thì mình cũng không thấy có khó khăn gì nhiều. Có chăng chỉ là khi vừa làm designer, vừa làm video editor, kiêm thêm photographer thì deadline dồn lại một chỗ cùng một lúc, khiến mình phải học cách sắp xếp thời gian và thứ tự ưu tiên cho từng thứ để hoàn thành chúng nhanh nhất và hiệu quả nhất thôi. Còn bình thường đi chụp thì phải ra ngoài, còn design thì ngồi một chỗ nên cũng khá rạch ròi và tách biệt.
Kể tên 3 người có ảnh hưởng nhất đến bạn trong lĩnh vực thiết kế đồ hoạ đi
Còn ai khác ngoài bố mẹ mình nữa chứ :p
Ngày xưa bố mình cũng là sinh viên trường mình theo học, nên mình được bố sát sao trong việc học và làm, cũng như được chia sẻ và cảm thông vì bố đều đã trải qua những thứ mình gặp phải trong hành trình đó. Graphic design dường như vẫn là một khái niệm chưa thực sự phổ biến với người lớn, vì vậy mình luôn cảm ơn biết ơn vì được sinh ra trong gia đình có bố mẹ làm nghề này. Dù trên con đường sự nghiệp thì gần như mình đều tự học từ đầu đến cuối, thì mình biết bố mẹ vẫn luôn đồng hành cùng mình, như những người đồng nghiệp.
Sinh ra trong gia đình có truyền thống, không phải là áp lực phải trở nên xuất sắc hơn bố mẹ, mà là đặc ân được những người đồng nghiệp hết mực yêu thương mình đồng hành cùng.
Kể lại một dự án thiết kế đáng nhớ nhất của bạn cho đến thời điểm hiện tại
Đó là khi mình giúp một người bạn làm branding cho quán trà sữa bạn ấy mở, ở một tỉnh thành rất xa so với Hà Nội. Khi đó mình được mời đến để quay chụp cho buổi quay phim, cùng một người bạn thân khác của mình nữa.
Đây không phải một dự án giúp mình kiếm được nhiều tiền, mà là dự án khiến mình cảm thấy thực sự tự do và vui vẻ khi thực hiện. Khi mà mình cảm thấy mình đang có thể giúp người khác làm tốt hơn những công việc của họ, và đặc biệt đó cũng là lúc mình cảm thấy tự tin hơn về bản thân, khi bạn bè nghĩ đến mình là người có thể làm những công việc đó.
Nếu không làm designer nữa bạn sẽ làm gì?
Ngày xưa ngoài designer thì hướng dẫn viên du lịch và phiên dịch viên du lịch là hai nghề được đề cập đến nhiều nhất trong số những nghề nghiệp mẹ mình muốn mình làm, nên có thể mình sẽ cân nhắc thử xem sao.
Ngoài ra mình có một niềm đam mê kỳ lạ với kính râm, nên chắc là mình sẽ mở cửa hàng bán kính râm đấy. Được giấu mình trong chiếc kính râm khiến mình cảm thấy tự tin hơn, mặt mình chỉ cần đeo kính râm là trông sẽ đẹp trai ngay, còn bỏ ra thì hơi giống... tội phạm :)
Bạn có lời nào muốn nhắn gửi đến các bạn trẻ đang có ý định theo đuổi thiết kế đồ hoạ không?
Đừng khoe sản phẩm khi thấy nó đẹp, chỉ khoe chúng ra khi thấy nó chưa ổn, chưa hoàn thiện thôi. Tất nhiên không phải góp ý nào cũng mang tính xây dựng, nhưng tất cả những ý kiến của người khác sẽ khiến mình vừa áp lực, vừa có động lực phải cố gắng hơn, phải làm tốt hơn. Và cũng đừng sợ nhận job, cứ có cơ hội thì nên nhận, vì đó chính là khi mình có thể thực hành tốt nhất. Nhiều bạn cứ sợ là mình chưa giỏi, mình chưa có kinh nghiệm, nhưng không sao cả, được cọ xát với nhiều clients khác nhau thì sẽ có kinh nghiệm ngay thôi.