Trang chủBlog 0

Trương Thảo My - Đừng sợ ấn bừa làm rối phần mềm, chúng ta có thể học được rất nhiều từ những điều ngẫu nhiên đó

Trương Thảo My - Đừng sợ ấn bừa làm rối phần mềm, chúng ta có thể học được rất nhiều từ những điều ngẫu nhiên đó


Cơ duyên nào đưa bạn đến với Videography?

Mẹ mình làm nghề này, nên từ bé mình đã định hình được những concept cơ bản nhất về nó. Sau này khi chọn ngành để thi đại học thì mình quyết định học chuyên về truyền hình, tiếp xúc chính là mảng video. Sau khi học tập và làm việc một thời gian thì mình thấy để video hay hơn, thu hút hơn, bản thân cần nắm thêm kỹ năng về thiết kế để có thể chủ động nâng cao sản phẩm của bản thân, hay góc nhìn, thẩm mỹ. Bên cạnh đó thì mình cũng thấy về thiết kế có thể ứng dụng lên nhiều công việc khác. Tình cờ trong đợt hè năm cuối đại học, mình cũng khá rảnh và khi đang lướt Facebook, thấy quảng cáo và quyết định tham gia học ở colorME.


Trong quá trình học quay - dựng phim, bạn cảm thấy khó khăn lớn nhất với mình là gì?

Bản thân mình khá yêu thích về kỹ thuật và công nghệ, cùng với nguồn cảm hứng bất tận từ người mẹ thân yêu nữa nên mình rất thích học và luôn chủ động học. Vì thế nên mình cũng không có khó khăn gì nhiều.


Kể tên 3 người có ảnh hưởng nhất đến bạn trong lĩnh vực Videography đi

Chắc chắn là mẹ mình rồi, mẹ hay mang mình đến chỗ làm. Quan sát mẹ lúc làm việc, thấy thao tác và sản phẩm của mẹ thú vị, dần dần nó hình thành sở thích và mình quyết định theo đuổi ngành này. Tuy nhiên, cũng chính mẹ mình là người cấm mình theo ngành này, vì designer đau lưng lắm và phải chạy deadline theo khách sửa file rất nhiều. Vì vậy mẹ mình nhất định không dạy mình học, từ cấp 3 là mình tự mày mò các phần mềm demo. Mọi người khi học thường sợ ấn nhầm và làm rối phần mềm. Nhưng mình cứ ấn bừa, nó ra cái gì là mình biết, mình học theo.


Kể lại một dự án đáng nhớ nhất của bạn cho đến thời điểm hiện tại

Chắc chắn là dự án mà một videograher được giao task của một designer. Đó là lúc mình về làm ở Viện văn hoá, với vị trí dựng phim. Ngay ngày đầu đi làm đã họp về dự án tổ chức Đại hội Đảng. Mình được giao cho thiết kế cảnh trí, bộ nhận diện, banner, background, backdrop và giấy mời, đủ cả 8 bộ khác nhau, option khác nhau. Mình xuất thân là dựng phim, lần đầu thiết kế lại còn dự án Trung Ương, toàn ban bệ lớn tham gia. Sai một dấu nặng là sau chương trình lên trang nhất luôn, lãnh đạo mắng lên mắng xuống. Đặc biệt hơn là lãnh đạo yêu cầu sáng hôm sau có báo cáo, tính từ lúc mình được giao là đầu giờ chiều, chưa đến một ngày là mình phải làm xong. Chạy deadline không cần ngủ luôn và sau một đêm phải tự học ti tỉ thứ.

Dự án đó hoàn thành, lần đầu được nhìn thấy sản phẩm của bàn thân treo hết khắp đường phố thủ đô, các cơ sở hành chính, mình thực sự rất vui và cảm thấy bõ công sức mình bỏ ra. Hoàn thành một dự án lớn như vậy với vị trí không chuyên cũng là động lực để mình cố gắng hơn, và can đảm hơn khi nhận job về sau này.


Nếu không làm videographer nữa bạn sẽ làm gì?

Có lẽ mình sẽ mở một kênh YouTube review về các quán ăn ở Hà Nội vì mình rất đam mê ăn uống. Còn không liên quan đến truyền thông, sáng tạo nữa thì sẽ là mở một quán ăn và làm chủ quán phục vụ mọi người.


Bạn có lời nào muốn nhắn gửi đến các bạn trẻ đang có ý định theo đuổi thiết kế, dựng phim không?

Đừng ngại khó, khó phải tìm hướng ra.

Đừng ngại sai, vì sai mới ra kinh nghiệm và tạo nên thành quả



Inspiration of the day

Everything is designed. Few things are designed well

Brian Reed, front-end developer and musician